Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Christ cập nhật Flowers bị “chiếu tướng”

Box: Christ Flowers bị “chiếu tướng”

Trang 1 / 2

Dù không có mặt tại buổi họp báo công bố vụ mua lại ngân hàng Merrill Lynch của Bank of America (BofA) tháng 9.2008 nhưng tên tuổi của J. Christopher Flowers vẫn được lặp đi lặp lại nhiều lần. Flowers là nhà tham vấn chính cho thương vụ này. Ken Lewis, Tổng Giám đốc (CEO) của BofA, đã trích lời nhận định của Flowers rằng, “tình hình tài chính của Merrill đã ít rủi ro hơn nhiều so với cách đó 1 năm” và “Flowers đã đánh giá cao động thái của CEO Merrill, ông John Thain, trong việc tăng cường sức mạnh tài chính của Công ty”.

Câu đố về lợi nhuận ngân hàng

Tuy nhiên, đây lại chính là vụ sáp nhập gây bàn cãi nhất của BofA. Nhiều người chất vấn về những điều thất thường trong vụ sáp nhập này, từ những khoản nợ xấu bắt đầu lộ ra trong bảng cân đối tài chính của Merrill, các khoản thưởng khổng lồ cho một số nhân viên của Merrill, đến việc Bộ trưởng Tài chính Mỹ Hank Paulson và Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Mỹ Ben Bernanke gây sức ép lớn buộc Ken Lewis phải mua lại Merrill. Là cố vấn thương vụ, Flowers sau đó phải dự một cuộc điều trần trước Quốc hội về việc liệu có hay không chuyện “dàn quản lý của Ken Lewis đã thất bại trong việc thanh tra tình hình tài chính của Merrill”.

Tại sao BofA đồng ý mua Merill với giá cao như thế (50 tỉ USD), trong khi công ty này đang trên bờ vực vỡ nợ? Và dù đang trong tình trạng đó, vẫn có tới 700 triệu USD tiền thưởng được chi ra cho các cổ đông của Merrill. Là cố vấn chính, Flowers đứng đằng sau quyết định đó của ngân hàng. Ông cũng đã được thưởng 10 triệu USD.

Vụ này chưa được làm rõ,http://www.Idee.Vnnhưng ít nhiều đã mang lại tiếng xấu cho Flowers, người vẫn tự hào là giữ được tăm tiếng của một cố vấn chuyên về lĩnh vực mua bán - sáp nhập lâu năm và cũng là người đứng đầu công ty đầu tư tư nhân JC Flowers & Company.

Trước đó, Flowers cũng đã có một thương vụ táo tợn không kém. Đó là vụ tiếp quản Sallie Mae (nhà cung cấp các khoản vay dành cho sinh viên), trị giá 25 tỉ USD vào tháng 4.2007. Khi thị trường tài chính lâm vào khủng hoảng vào mùa hè năm ngoái, Flowers và các “đồng minh”, bao gồm J.P.Morgan Chase và BofA đã yêu cầu mua lại công ty này với giá 60 USD/cổ phiếu. Sau đó, Flowers đưa ra giá mới là 50 USD, nhưng đã bị Hội đồng Quản trị của Sallie từ chối. Sau đó, J.P.Morgan và BofA đã dàn xếp giải quyết bằng cách cùng với các nhà băng khác cho Sallie vay 31 tỉ USD. Vụ này đã làm ô mờ tăm tiếng của Flowers.

Tuy vậy, sai trái lớn nhất của Flowers lại là thương vụ “những dịp đầu tư siêu lợi nhuận” năm ngoái. Vào tháng 5.2008, quỹ của Flowers đã đề nghị mua lại 24,9% cổ phần trong Hypo Real Estate, công ty cho vay bất động sản thương nghiệp tại Munich (Đức), với giá 1,5 tỉ USD. Đây là cái giá được cho là quá cao trong bối cảnh cổ phiếu của Hypo Real Estate đã giảm 2/3 từ trước đó.

Nhưng đó chưa phải là điều tồi tệ nhất. Sau khi Lehman Brothers sụp đổ và các thị trường vốn bị siết chặt, công ty con của Hypo Real Estate là Depfa Bank (đặt tại Dublin) cũng rơi vào tình thế khó khăn. Hypo buộc phải cầu viện Chính phủ Đức chỉ 4 tháng sau khi Flowers đầu tư vào Hypo. Sau đó, Chính phủ Đức đã mua lại tới 90% cổ phần trong Hypo. Vụ làm ăn này khiến các nhà đầu tư của Flowers phẫn nộ, khi chỉ trong 1 năm Flowers đã làm mất gần 87% giá trị đầu tư. Ông cũng thừa nhận, vụ Hypo là sai lầm và là mất mát lớn của ông.

Dĩ vãng oai hùng

Sự nghiệp của Flowers là một câu chuyện dài. Dù xuất thân từ một gia đình phong lưu trong ngành nhà băng, nhưng việc Flowers trở thành chuyên gia tài chính hàng đầu của Phố Wall là nhờ ráng, sự sáng ý của ông và tí đỉnh may mắn. Năm thứ hai Đại học Harvard, Flowers xin vào làm tại nhà băng Goldman Sachs nhờ vào sự trợ giúp của cha một người bạn.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Flowers trở nên nhà phân tích tại Goldman Sachs vào tháng 3.1979. Năm 1988, Flowers trở nên người trẻ nhất được đề cử vào thành viên Hội đồng Quản trị Goldman (khi ấy ông mới 31 tuổi).

Nhưng mối duyên giữa Flowers với Goldman đã kết thúc đột ngột vào năm 1998. Khi đó, Jon Corzine, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Goldman Sachs, đã gợi ý phát hành cổ phiếu Goldman ra sức chúng. Flowers là người lên kế hoạch. Tuy nhiên, vì tình hình thị trường đang có nhiều bất ổn, Hội đồng Quản trị đã tạm gác kế hoạch này. Flowers nhận thấy không có ngày mai tại Goldman nên đã quyết định ra đi vào tháng 11.1998.

Rời khỏi Goldman, Flowers quyết định chọn con đường đầu tư vào các công ty tư nhân chưa niêm yết. Ông nghĩ ngay đến việc làm sao để mua lại một nhà băng Nhật Bản. Lúc đó, hàng trăm ngân hàng của Nhật đang trong hoàn cảnh sống dở chết dở, trong đó có Long Term Credit Bank.

Một người bạn đã giới thiệu Flowers với Tim Collins, nhà sáng lập của công ty đầu tư tư nhân Ripplewood Holdings, người cũng rất thúc với các ngân hàng Nhật Bản. Collins sắp xếp thương lượng với chính quyền địa phương vì Chính phủ Nhật không cho phép các nhà đầu tư tư nhân Mỹ mua ngân hàng nội địa. Rốt cục, Collins và Flowers đã thuyết phục được Chính phủ Nhật cho phép họ mua Long Term Credit Bank với giá 1,1 tỉ USD vào tháng 3.2000.

Trang 1 2 Trang kế tiếp


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét