Hiện nay, bạn tôi đang công tác tại Vũng Tàu, còn cô giáo Phương mải mê với nghiệp “trồng người” tại quê nhà, nhưng mỗi lúc rảnh rang, họ đều tranh thủ gọi điện hoặc bắt xe đến thăm nhau. Ái tình nồng nàn của họ đã đơm hoa kết trái khi Phương đang mang trong mình “chú bộ đội con”. Còn Nhật ráng hoàn thành nhiệm vụ thật tốt. Mỗi lần được nghỉ tranh thủ vào thứ bảy, Chủ nhật, Nhật lại tức tốc quay về mái nhà nhỏ ấm êm của mình ở thị xã Châu Đốc, tỉnh An Giang. Trúc Phương khoe với tôi: “Anh ấy thương vợ lắm! Về đến nhà là anh ấy giành hết mọi việc như để bù đắp cho những ngày em sống thiếu anh ấy. Em thấy hạnh phúc khôn cùng. Đúng là yêu nhau xa mấy cũng gần, anh nhỉ!” CHIẾN KHU |
Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013
Yêu mới nhau xa mấy cũng gần
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét