Nhưng trái lại lề luật như “Yarn Forward” hoặc RVC là những lề luật mang tính chủ quan nhằm hạn chế hoặc khuyến khích du nhập hoặc xuất khẩu của một số chủng loại hàng hóa
Theo ông, doanh nghiệp Việt Nam nên nghĩ suy về TPP như thế nào cho xác thực để có sự chuẩn bị tốt nhất? thương thảo TPP, muốn khống chế hay không, một trong những yếu tố quan yếu nhất là lệ luật xuất xứ hàng hóa trong mở cửa thị trường hàng hóa.Thực tiễn giờ, nhiều địa phương rất ngại thu nạp các nhà đầu tư sợi, dệt, nhuộm. Về cuốn các nhà đầu tư nước ngoài vào đầu tư vào ngành sản xuất sợi, dệt, nhuộm. Lệ luật này dựa trên việc phân loại hàng hóa (HS) theo tổ chức thương chính thế giới (WCO) và bảng phân loại HS này được áp dụng trên toàn thế giới.
Ảnh: Lê Quang Nhật Ông Nam nhận xét, dệt may hiện là ngành được quan tâm nhất khi Việt Nam tham dự TPP, vì đây là ngành đóng góp cho kim ngạch xuất khẩu rất lớn, tạo công ăn việc làm nhiều.
Ngoài dệt may, còn có những ngành sinh sản nào được xác định sẽ có lợi khi Việt Nam dự TPP? Theo đánh giá của một chuyên gia kinh tế, Việt Nam sẽ là nước được hưởng lợi nhiều nhất từ TPP.
Để tạo nguồn cho ngành may mặc, đây là bài toán khó với Việt Nam hiện vì liên quan đến ô nhiễm môi trường và nguồn nước cho ngành sản xuất này. Hiệp định Đối tác chiến lược xuyên thái hoà Dương (TPP) Thủy sản được xem là ngành có lợi thế khi Việt Nam tham dự TPP, bởi có nguồn nguyên liệu trong nước dồi dào. Rào cản đó được biểu lộ qua lề luật xuất xứ như quy định về nguyên vật liệu để sinh sản ra sản phẩm may mặc phải đáp ứng yêu cầu từ sợi “yarn forward”, hoặc vật liệu để sản xuất ra sản phẩm vải dệt kim phải đáp ứng yêu cầu từ xơ “fiber forward”.
Trong bốn ngành hàng Việt Nam xuất khẩu lớn là dệt may, da giầy, thủy sản, và chế biết gỗ, chúng ta đã thấy khó khăn vẫn đang ở phía trước đối với ngành may mặc; ngành da giày, thủy sản, và chế biến gỗ tương đối thuận tiện khi TPP chính thức có hiệu lực.
Các nước này là những thành viên của TPP. Trong bốn ngành đã vừa phân tách thì xem ra thủy sản là ngành có thể tranh thủ thời cơ vẹn tròn hơn cả vì được từ khâu sản xuất vật liệu đến chế biến xuất khẩu.
Quy định về chuyển đổi mã số hàng hóa (CTH, CH) hiện được cho là quy tắc mang tính công khai, minh bạch, và không mang tính chủ quan.
Các Ngọc (thực hiện). Ngành sinh sản giày dép cũng tương đối thuận lợi, không khó khăn nhiều như ngành may mặc.
Tuy nhiên, hiệp nghị TPP có những rào cản nhất quyết đối với ngành dệt may.
Trên cơ sở đó, các nhà xuất khẩu sẽ chọn ra phương án tốt nhất để sử dụng nguyên liệu truyền thống (Trung Quốc) hoặc nguyên liệu từ các nước thành viên TPP.
Để tận dụng có hiệu quả ưu đãi mang tính vững bền từ hiệp nghị TPP, các nhà xuất khẩu cần lưu ý về môi trường ao nuôi và thức ăn cho thủy sản. Ngành dệt may, các doanh nghiệp cần phải lo nguồn vật liệu đầu vào thay thế cho nguồn vật liệu lâu nay phụ thuộc nhiều vào Trung Quốc, Đài Loan.
Nếu thay đổi nhập cảng nguyên liệu từ một nguồn khác có giá cao hơn để sinh sản thì giá thành sản phẩm sẽ cao, liệu có cạnh tranh được khi dự TPP? Doanh nghiệp sẽ cân nhắc khi dùng cùng loại nguyên vật liệu ở các nguồn khác nhau, có thể giá thành sản xuất sẽ cao, nhưng xét về thuế suất giảm thì sẽ có lợi hơn hay không.
Chả hạn về nguyên phụ liệu, thương thuyết xoay quanh đề nghị không nhập những loại bán thành phẩm ví dụ mũ giày, đế giày, các sản phẩm chưa hoàn chỉnh để làm sản phẩm hoàn chỉnh cho xuất khẩu. Khi hiệp định TPP chính thức có hiệu lực với lệ luật xuất xứ có thể như vừa nêu, các doanh nghiệp có thể chọn nguồn nguyên liệu dệt từ đâu để đáp ứng các đề nghị của TPP? Liệu các nhà cung cấp vật liệu cho dệt may Việt Nam có chuyển di sản xuất qua Việt Nam? Để có thể tận dụng được những ưu đãi mà TPP mang lại cho ngành may mặc, các doanh nghiệp cần nắm rõ lệ luật xuất xứ để nhập vật liệu từ các nước thành viên TPP như Malaysia và Hoa Kỳ.
Hiện giờ, Việt Nam xuất khẩu cốt mặt hàng may mặc theo lệ luật xuất xứ “Yarn Forward”. Theo như FTA được ký kết giữa Hoa Kỳ và Chile, quy tắc xuất xứ đối với mặt hàng này theo điều kiện về chuyển đổi mã số hàng hóa (CTH, CH) và hàm lượng khu vực (RVC) chả hạn như 30 – 35%. Theo ghi nhận, TPP có thể có quy định ân hạn ba năm để tạo bước đệm cho Việt Nam cuốn đầu tư vào ngành sản xuất sợi, vải. Quy tắc xuất xứ như một chìa khóa, mở hoặc đóng.
Có thể lấy ví dụ này để có thể dự đoán khả năng thương lượng giữa Việt Nam và Mỹ. Với ngành chế biến gỗ tương đối thuận lợi vì trong thời kì qua, các nhà sinh sản gỗ nhập khẩu rất nhiều gỗ từ Úc, New Zealand, Hoa Kỳ. Đặc biệt là ngành thủy sản, đây là ngành mà Việt Nam có thế mạnh và lệ luật xuất xứ không phải là rào cản nữa, đổi lại là rào cản về an toàn vệ sinh thực phẩm.
Theo hiệp nghị giữa Hoa Kỳ và Chile thì hàm lượng khu vực trong sản phẩm gỗ là 35%, giày dép là 55%.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét